Tôi vừa vào phòng của Chung Nguyên liền cúi đầu chủ động nhận sai: “Chung Nguyên, xin lỗi nha, ta sai rồi.”
Chung Nguyên vẫn giữ giọng đều đều thản nhiên, cũng không tức giận gì: “Sai chỗ nào?”
Tôi ngẩng đầu thành kính nhìn hắn, nói: “Ta không nên phát hỏa vớingười, không nên xuyên tạc hảo ý của ngươi, bình thường ta làm việckhông cố gắng, xem nhẹ cảm giác của ngươi … Ta còn nghĩ ngươi là đồ biến thái.” Tôi nhìn thấy sắc mặt của Chung Nguyên có xu hướng tối dần, vìthế liền bổ sung vào: “Thực ra ngươi không phải, ai, ngươi làm sao màbiến thái được, làm gì có biến thái mà còn đẹp trai như vậy …” phải phun mấy câu mắc ói ra trước mới được.
Chung Nguyên tự kỉ tự sướng tự cao vừa nghe thấy chữ “Đẹp trai” lậptức phấn chấn tinh thần, mặt cũng không đen nữa, ánh mắt tỏa sáng, ýcười lan tỏa tới mép luôn.
Tôi cố gắn ghi nhớ trong lòng, Chung Nguyên thích người khác khen hắn đẹp trai.
Thấy tâm tình Chung Nguyên tốt lên, tôi nhân cơ hội nói: “Ak, vậy, có thể tha thứ cho ta không?”
Chung Nguyên nhếch miệng, hơi hơi mỉm cười , đáp: “Em nói xem, anh nên làm gì em nhỉ?”
Ak, mấy lời này nghe quái quái, nhưng coi bộ vẫn có ý là tha rồi đi,tôi hết sức mừng rỡ đứng lên, kính cẩn khen Chung Nguyên bao dung rộnglượng, lại còn giả mù sa mưa nói: “Thật ra ta nghĩ sẽ làm gì đó bù lạicho ngươi.” Nói xong câu này tôi cảm thấy hơi bất an, lấy bản lĩnh gâysóng gió của hắn, hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297340/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.