"Luật sư Cố... luật sư Cố?" Đột nhiên âm thanh này làm cho Cố Dĩ Nguyên vẫn đang ngẩn người tỉnh táo lại, từ trong tầng tầng lớp lớp hồ sơ nhìn về phía trợ lý đứng ở trước mặt, nhận lấy cafe đối phương đưa cho mình.
"Xin lỗi, mới vừa rồi tôi đang có chuyện suy nghĩ."
"Luật sư Cố, mấy ngày nay tinh thần cô hình như không tốt lắm, có cần nghỉ ngơi một chút không?"
"Tôi không sao, cảm ơn, đi làm việc đi."
"Dạ."
Đuổi trợ lý đi, Cố Dĩ Nguyên uống một chút cafe nóng, mệt mỏi xoa đầu. Nếu như không phải hôm nay có án tử, sáng sớm nay sau khi xảy ra chuyện quái dị như vậy cô quả thực không có tâm tư đi làm. Vốn tưởng rằng mấy ngày trôi qua, 'cái thứ kia' trong nhà đã đi rồi, ai biết nó không những không đi còn thừa dịp cô ngủ đeo nhẫn cho cô.
Chiếc nhẫn này đối với người thường mà nói có ý gì không cần nói cũng biết, Cố Dĩ Nguyên không biết 'cái thứ kia' rốt cuộc xuất phát từ tâm lý gì mà làm loại chuyện đó, tại sao nó lại xuất hiện ở nhà mình. Từ sau khi bản thân đi đến mộ viên, hết thảy mọi thứ xung quanh đều trở nên không bình thường. Vì để cho bản thân thanh tỉnh một chút, Cố Dĩ Nguyên đứng dậy đi WC, cô gỡ cặp mắt kính dùng để xem văn kiện xuống, trước bồn nước dùng nước lạnh xối lên mặt.
Nước lạnh như băng tiếp xúc với da mang đến từng cơn khoan khoái nhẹ nhàng, nhưng mà, cô lại luôn có cảm giác phía sau có một luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-ton-tai/159775/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.