Trời vừa sáng, tiếng pháo bên ngoài đã nổ vang liên tục, hôm nay là mùng một tháng giêng, ta mở con mắt mỏi mệt: “Dật...”
Thế nhưng hắn hiển nhiên còn mệt hơn ta, chỉ là vẫn mở bừng mắt: “Sao vậy? Có phải miệng vết thương đau không?”
Ta lắc lắc đầu: “Bạch Bạch đâu?”
“Đưa đến chỗ vú em rồi, buổi tối hắn phải uống sữa.” Hắn lại nhắm mắt.
“Hôm nay là mùng một, quần áo mới của Bạch Bạch làm sao đây?” Ta khổ não làm thế nào đem bảo bảo mặc thật đẹp.
Tư Đồ Dật rì rầm nói: “Quần áo của bảo bảo tất cả đều là mới.”
Mới thì mới, thế nhưng ta muốn làm thế nào cho càng đáng yêu, di, đúng rồi: “Dật, ngươi đi đánh thức Mai Nhi, bảo nàng mau làm mũ tai thỏ, hiện tại làm hẳn là kịp.”
Hắn khó xử nói: “Mùng một năm mới, để nàng ngủ nhiều một chút đi.”
“Không, ta muốn mũ tai thỏ, ngươi hiện tại đi.” Ta không cao hứng cong môi.
“Được được được, ta đi.”
Sự thật chứng tỏ ý nghĩ của ta là đúng, lúc mũ tai thỏ dài dài đội lên đầu Bạch Bạch, con mắt của ta đã cười híp thành một cái khe: “Túi ngủ cùng mũ này thật hợp.”
Mai Nhi đứng ở bên giường ngáp: “Vương gia thì vui vẻ rồi, Mai Nhi thế nhưng mệt muốn chết.”
Một nén bạc lớn xuất hiện trước mặt nàng, Tư Đồ Dật cười nói: “Mai Nhi khổ cực rồi, đây là phí vất vả.”
“Oa, ta khổ cực có hồi báo rồi, son của ta, bột nước của ta...” Mai Nhi vui vẻ ôm nén bạc tự lẩm bẩm.
Hôm nay hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-thuong-ta-ta-ngoai-tinh/769926/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.