Hiệntại là ba rưỡi chiều, rời nhà đi đã được hai ngày.
Kéotheo một giương hành lý thật lớn leo cầu thang, cho dù là toàn thân tràn đầycảm giác hạnh phúc quanh quẩn quanh quẩn, nghĩ tới Bỉ Ngạn làm nũng trong tròchơi, nghĩ tới trong hiện thực sắp được thực hiện giấc mộng hít thở cùng mộtbầu không khí với người kia, khoái lạc lại mong đợi, nhưng là ____ thực mệt mỏiquá. Liễu Thủy thở phì phò đứng trước cửa phòng 505. 5 tầng a!!! Trường học nàyphải hay không cũng nên lo lo lắng lắng đặt cái thang máy a a a a a!!!!!!!
… Ngươixem đứa nhỏ này, bị kích thích lại bắt đầu nằm mơ, đây là giấc mộng không cókhả năng trở thành hiện thực, thang máy là có, nhưng này không phải dành chongươi dùng, nén bi thương đi!
“Bạnthân mến, tớ đã trở về.” Đẩy ra cửa phòng 505, rộng mở trong sáng, lớn tiếng hôto, hiển nhiên, Liễu Thủy hiện tại là cao hứng hưng phấn.
Trầmmặc… Trầm mặc… Một mảnh im lặng…
Bịchính tiếng vang của mình hồi đáp lại, giống như có một chậu nước lạnh băngtương vào đầu, mạnh mẽ run lên, bừng tỉnh. Cái gì hạnh phúc, cái gì hưng phấncòn có cái kia vui mừng đều biến mất, bị coi thường, 555…
Lạinhìn ba người trong phòng ngủ đã sớm trải tốt khăn trải giường, còn có thư thưphục phục hoặc nằm hoặc ngồi trên chiếc giường mềm mại, Liễu Thủy cảm giác aioán chưa từng có, một cỗ oán niệm nháy mắt phát tán toàn thân, tràn đầy…
… Khôngnên coi thường người khác như vậy nha, dù thế nào cũng là bạn thân, là chị emcùng nhau tới nhà ăn cướp miếng ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-phai-dai-than-nguoi-qua-tieu-nhan/118194/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.