Ma giới vẫn khói lửa mịt mù.
Sau đó, Sở Lạc nghe được tin giáo chủ Ân Băng giáo bị giáo chủ Hồng Y c.h.é.m giết, nàng lại mang theo rượu đến trước phần mộ của Nguyên Yếm, đem tin này kể lại cho hắn.
Mất đi giáo chủ, Ân Băng giáo chỉ còn lại một đám quân ô hợp, chưa được mấy ngày đã bị người của Vũ Điệp giáo quét sạch. Ma tu Vô Hận tông cũng bị đuổi khỏi địa phận của Vũ Điệp giáo.
Trong loạn thế ấy, Vũ Điệp giáo tuy miễn cưỡng giữ được mạng, nhưng nguyên khí đại thương, thực lực không còn như xưa, về sau trong ma giới e là cũng chẳng dễ sống.
Ba giáo sáu tông ngày trước, nay đã thành hai giáo năm tông, Bạch Hỏa tông và Ân Băng giáo đều diệt vong.
Sở Lạc nghĩ tới việc ánh mắt của đám ma tu sớm muộn gì cũng sẽ đổ dồn về phía mình, mà những việc cần làm tại ma giới cũng đã hoàn thành, giờ mà không quay về Đông Vực tránh bão, chẳng phải quá dại dột hay sao?
Nàng đang ngồi trong nhã gian uống trà, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Không bao lâu, ngoài cửa vang lên tiếng động.
Sở Lạc quay đầu, thì thấy Thời Yến đã tới.
“Sao đột nhiên lại gọi ta đến?” Thời Yến lên tiếng hỏi.
Dạo gần đây, vì khoản năm mươi vạn ma tinh, Dương Tú vẫn luôn tìm cách giữ hắn bên người. Cho dù Thời Yến mấy lần bảo đảm sẽ trả đủ, nàng ta cũng nhất quyết không chịu buông tay.
Thời gian trôi đi, những người tu hành khác trong Thượng Vi tông cũng dần đoán ra ít nhiều —
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639175/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.