"Ha, suýt nữa thì quên mất, ngươi còn có một pháp thể."
Thanh âm mơ hồ vang lên, như xuyên thẳng vào thức hải của Sở Lạc, khiến nàng không cách nào xác định được phương hướng truyền đến.
Ngay sau đó, mười mấy thanh trường kiếm từ bốn phương tám hướng đ.â.m thẳng đến, rõ ràng là Sở Yên Nhiên vẫn chưa chịu từ bỏ.
Sở Lạc đành duy trì trạng thái nghiệp hỏa chân thân, đồng thời tìm cách phá trận.
"Tốt lắm..."
Lại là giọng nói của Sở Yên Nhiên vang lên.
"Vậy ngươi nếm thử mùi vị của Vong Ưu Hắc Thủy đi."
Lời vừa dứt, thế giới của Sở Lạc lập tức chìm vào một màu đen đặc.
Một thứ gì đó trong nháy mắt bò kín toàn thân, từng cơn đau nhức như bị ăn mòn xộc thẳng vào thần kinh, dẫu nàng vẫn cố gắng giữ vững nghiệp hỏa chân thân, cũng chỉ có thể bảo toàn được hình thể, chứ không thể ngăn nổi cơn đau thấu xương đang từng đợt xé rách ý thức.
Không sai, chính là Vong Ưu Hắc Thủy.
Bên ngoài huyễn trận, ánh mắt Sở Yên Nhiên rơi lên thân ảnh đang bị Vong Ưu Hắc Thủy bao phủ nơi trung tâm, đôi mắt nhắm chặt, lông mày nhíu lại như thể sắp bị hòa tan bất cứ lúc nào. Khóe môi nàng ta nhẹ nhếch lên:
"Trong thân thể ngươi không có Thủy linh căn, chỉ dựa vào một thân nghiệp hỏa, ta thật muốn xem ngươi cầm cự được bao lâu. Ngạo mạn quá tất gặp bại. Ngươi còn tưởng ta là Sở Yên Nhiên của ngày xưa sao?"
Nàng chỉnh lại y phục rối loạn vì chiến đấu, rồi đưa mắt nhìn sang chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639173/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.