Thân ảnh đẫm m.á.u từ trên không rơi xuống, gió tuyết đầy trời cũng chỉ thành phông nền.
Lần rơi này, tựa như rơi vào vực sâu vạn trượng.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Sở Lạc không nghĩ ngợi gì liền lao về phía hắn.
Nguyên Yếm lặng lẽ nhìn bầu trời âm trầm, chiến trường ngập tràn màu đen và đỏ giao hòa, giống như cả một đời hắn vậy.
"Ầm" một tiếng vang lớn, hắn rơi xuống giữa chiến trường, bụi đất trộn lẫn m.á.u tươi b.ắ.n tung.
Hắn nhìn thấy đám người cứng đờ, như thời gian cũng ngừng lại một thoáng, nhưng rất nhanh, càng ngày càng nhiều giáo đồ của Ân Băng giáo ùa tới.
"Kẻ phản bội", "nuốt châm", "giết c.h.ế.t hắn"...
Những tiếng ấy ồn ào khiến lòng người phiền muộn, hắn lại động đậy một chút, muốn xem thử bản thân còn đủ sức g.i.ế.c thêm vài người nữa không.
Đáng tiếc ma khí đã dùng hết trong cú đánh trọng thương Tự Tiên rồi.
Hắn nhìn những kim châm băng lạnh đang phóng tới, chỉ khẽ cười bất đắc dĩ.
Sinh ra từ kim châm hàn độc, c.h.ế.t đi cũng dưới kim châm hàn độc, quả nhiên cả đời này hắn đều chẳng thoát khỏi trói buộc đó…
Ngay lúc Nguyên Yếm định nhắm mắt đón nhận kết cục của mình, trong tầm mắt bỗng xuất hiện một bóng hình quen thuộc đang lao tới.
Thình thịch, thình thịch...
Trái tim vốn đã đóng băng bỗng đập trở lại, kẻ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng để c.h.ế.t như hắn, giờ khắc này lại hoảng loạn.
"Đừng tới đây!" Nguyên Yếm cau mày nhìn bóng người ấy, gằn giọng nói: "Ở đây toàn là hàn châm, ngươi sẽ c.h.ế.t mất!"
Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639168/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.