Bên trong ồn ào tranh cãi, Sở Lạc lại chẳng thèm để tâm, từ trong bọc vải chọn ra một quyển sách đọc chăm chú.
Mặc kệ Giản Dật Phàm tức đến đỏ cả mặt, nàng phong bế thính giác để mặc bọn họ cãi vã.
Không biết đã qua bao lâu, khi nàng vừa định lật trang thì một bàn tay thon dài, trắng trẻo như ngọc đột ngột đặt lên mặt sách.
Sở Lạc ngẩng đầu lên, thấy Doãn Phách không biết đã đến từ lúc nào, môi mấp máy như đang nói gì đó.
"Gì cơ?" Sở Lạc tháo phong ấn thính giác.
Doãn Phách nhìn nàng một lúc, rồi mới mở miệng: "Không có gì, quyển sách này hình như rất hấp dẫn với Sầm cô nương, không biết có thể cho tại hạ mượn xem một chút được không?"
"Ngươi chưa thành niên, không được xem." Sở Lạc vừa dứt lời thì đã thấy nơi đáy mắt hắn lóe qua một tia nghi ngờ rất kín đáo, bèn không giữ nữa, đưa sách qua tay hắn:
"Cho ngươi xem đấy, cho ngươi xem đấy."
"Đa tạ." Doãn Phách chậm rãi cất quyển sách, tất nhiên không đọc ngay, dù sao chuyện trong nhã gian còn chưa xử lý xong.
Hiện giờ, Giản Dật Phàm đang trừng mắt nhìn hắn: "Tiểu cữu, ý ngươi là gì đây, lệnh cấm rượu?"
Ánh mắt Doãn Phách lướt qua những ca nữ đang nép mình nơi góc phòng, phân phó thuộc hạ: "Đưa những kẻ không liên quan ra ngoài."
"Rõ."
Cửa mở, các cô nương như chim sợ cành cong vội vã rời đi. Doãn Phách vô tình liếc mắt, chợt thấy Sở Lạc cũng đang chen trong đám người ấy, giả bộ như là người "không liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639142/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.