"Vậy các ngươi đúng thật tham lam, muốn chiếm nhiều như thế, không biết nuốt nổi hay không!" Khuynh Cẩm Linh gắt gao nhìn chằm chằm vào Linh Lung, tay nâng lên, từng vòng Bạch Hỏa nhợt nhạt xoay quanh thân, sát ý đối với Linh Lung đã dâng trào.
Linh Lung hừ lạnh: "Ngươi tưởng ta sợ ngươi sao?"
Trong chớp mắt, đồng minh tạm thời đã hóa thành tử địch, trận chiến trên cao càng lúc càng hỗn loạn.
Trong cảnh hỗn loạn ấy, đệ tử Linh Thú Tông chăm chú nhìn về phía Sở Yên Nhiên giữa không trung.
"Trưởng lão, cơ hội tốt đây!" Văn Diệp Lương không nhịn được nói, "Nếu giờ không bắt nàng ta, chỉ sợ sẽ để nàng chạy mất!"
Trưởng lão Bác Hoằng vẫn còn do dự, ánh mắt nhìn các đệ tử quanh mình, thương thế lúc trước liều lĩnh đối phó Đoạt Linh giáo để lại còn chưa lành.
Ngay lúc đó, lại có người kinh hô: "Ai kia?… Là Sở Lạc!"
Một đạo hồng quang rực cháy đột ngột lao vào chiến trường, thẳng hướng chỗ Vũ Điệp giáo, rất nhanh đã áp sát Sở Yên Nhiên. Trường thương biến hóa hiện hình, mũi thương nhắm ngay n.g.ự.c nàng ta mà đ.â.m tới, thương phong sắc bén mang theo hỏa linh lực quét thành một dải lửa.
Sở Yên Nhiên vốn đã bất đắc dĩ mới phải rơi vào chiến trường này, trong lòng lo lắng vì có Linh Thú Tông ở đây, đi theo đám người Vũ Điệp giáo lại càng cảnh giác. Khi ngọn Diệm hỏa trực tiếp lao đến, nàng lập tức đoán ra chuyện gì, thân hình nhanh chóng lùi lại phía sau.
Mũi thương dừng lại cách nàng chỉ một thước, theo thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639091/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.