Sở Lạc tâm trạng không tệ, bắt đầu thu dọn tài vật trong lò rèn. Nàng trước tiên mặc lên người bộ y phục của nữ ma tu, thu liễm khí tức, trông giống hệt một ma tu chân chính.
Trong lò còn mấy món binh khí đã được rèn thành, tuy đối với nàng chẳng mấy hữu dụng, nhưng mang theo cũng không thiệt thòi gì.
Sau một phen lục soát kỹ càng cả cửa tiệm lẫn thi thể, nàng thu được hơn ba nghìn ma tinh, tiện tay nhét hết vào người.
Sau khi xử lý xong mọi việc, Sở Lạc rời khỏi lò rèn, đi đến chỗ nữ ma tu đang hấp hối dưới kiếm của Nham Sinh.
Nữ ma tu bị cắt đứt cổ họng, m.á.u tươi không ngừng trào ra.
Sở Lạc đứng trước mặt nàng, khom người xuống.
Đôi mắt nhuộm m.á.u của nữ ma tu đầy oán độc nhìn nàng, miệng giật giật muốn mắng chửi, song chẳng phát ra nổi âm thanh nào.
Sở Lạc khẽ cười, nói lại lời mà đối phương từng thốt ra.
“Đúng là một mối lợi ngoài ý muốn.”
Lời vừa dứt, nghiệp hỏa bốc lên ngùn ngụt thiêu trụi lò rèn phía sau, rồi lan đến thân thể nữ ma tu, chẳng mấy chốc tất cả bị hủy diệt trong biển lửa, tro bụi cũng không còn.
Đồ đã có đủ, Sở Lạc cũng chẳng cần chuẩn bị gì thêm, trực tiếp lên đường đến Nhật Nguyệt Tông.
Trời dần tối, Cây gia gia dò xét xung quanh rồi quay trở lại.
“Phía trước là một vùng đất hoang, ta đã kiểm tra, không có nguy hiểm gì. Tối nay có thể tạm dựng một túp lều bằng mây để nghỉ ngơi.”
Nói xong lại thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639078/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.