Dù sao cũng là sư huynh của mình, mà hiện giờ lại đúng lúc Thần Ma Cảnh nhạy cảm nhất. Nếu mình tùy tiện tiết lộ, tất sẽ kéo thêm ánh mắt đổ dồn lên người Kỳ Thanh Vũ, chẳng rõ là họa hay phúc. Chi bằng đợi khi tìm được huynh ấy rồi hãy bàn tiếp.
"Thanh ngọc kiếm đã bị sư tôn ngươi hủy rồi." Trọng Sơ thánh tăng đáp lời nàng.
Tuy nói vậy, nhưng trong lòng Sở Lạc vẫn cảm thấy, thanh kiếm ấy hẳn vẫn còn tồn tại.
"Vãn bối không còn điều gì muốn hỏi nữa."
"Haha, đã vậy thì nên uống trà thôi," Trọng Sơ thánh tăng cười nói, "Ngươi đã nghĩ kỹ rồi sao? Thật sự muốn đi Ma giới?"
Nghe vậy, Sở Lạc thoáng ngạc nhiên: "Tiền bối sao lại biết?"
"Ngươi muốn tìm Thanh Vũ, tất phải đến Ma giới. Gần đây có tu sĩ Linh Thú Tông từng qua đây, cũng là đi Ma giới, e rằng các ngươi đều vì một việc mà đến."
Sở Lạc gật đầu: "Đúng vậy."
"Ma giới hỗn loạn, là nơi tạp nham ô uế, ghi nhớ một điều—đừng tin bất kỳ ai."
—
Sau khi trò chuyện một hồi cùng Trọng Sơ thánh tăng, Sở Lạc nhân lúc trời còn sáng liền rời khỏi Quảng Lâm Tự, tiến vào Ma giới.
Càng đi sâu về phía Tây, linh khí càng loãng, bị tà khí hỗn độn làm tiêu tán.
Tu sĩ đạo môn ở nơi này tu hành vô cùng chậm chạp, nếu xảy ra giao chiến, muốn nhanh chóng bổ sung linh lực thì chỉ còn cách dựa vào linh thạch.
Hơn nữa, tu sĩ đạo môn khi vào Ma giới đều thu liễm khí tức, sẽ dễ bị nhận nhầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639076/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.