Sấm chớp đì đùng, bầu không khí âm trầm đến mức khiến người ta nghẹt thở.
Chỉ trong thoáng chốc, nơi này như tái hiện lại quang cảnh năm trăm năm trước, khi quyền uy không thể chống lại áp xuống, khiến vạn vật đều trở nên nhỏ bé, vô lực.
“Đây là lần đầu tiên, tạo thần chi vật của chúng ta lại chủ động, kiên quyết chọn ra người mà nó muốn theo suốt một đời, mà lại còn biết rõ người ấy tương lai sẽ trở thành kẻ địch của chúng ta.”
Pháp Độ Trật Tự Vương ngẩng đầu, nhìn lên trời nơi ánh sáng đỏ rực đang bung nở như đóa hoa yêu mị khiến người ta cam tâm tình nguyện hiến dâng sinh mệnh, nhẹ nhàng cất lời. Sau đó, ánh mắt chuyển sang Sinh Tử Luân Hồi Vương bên cạnh.
“Ngươi, định lựa chọn thế nào?”
Trên Thiên Thang, khí tức chấn động mãnh liệt đến mức khiến Tô Kỳ Mộc và Liễu Tự Diêu không thể lại gần thêm một bước. Nhưng nhìn tình hình như vậy, biết được Sở Lạc bình an vô sự, bọn họ cũng yên tâm phần nào.
Trong quầng sáng đỏ rực, thân hình của Xuyên Sơn Lâm Trạch Vương tan biến dần, cuối cùng hóa thành hư vô.
“Hoa Hoa, ngươi vừa rồi là…”
“Ta nói là bị kích động bộc phát, ngươi tin không?
“Không tin.”
Hừ, ngươi tin hay không thì kệ! Chúng ta đã đồng sinh cộng tử năm năm rồi, ngươi muốn bỏ rơi ta đã muộn rồi!
Nghe lời nó nói, khóe môi Sở Lạc bất giác cong lên, nhưng nơi khóe mắt lại có một giọt lệ lặng lẽ lăn xuống má.
“Vậy lần này là ngươi tự nguyện dính lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639057/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.