Bên ngoài học viện Minh Thần.
Sinh Tử Luân Hồi Vương mặc thường phục, đứng trước cổng học viện, ngẩng đầu nhìn tấm biển đề tên. Cảm nhận được có người đến sau lưng, hắn không quay đầu lại, lên tiếng:
“Những ngày qua, lập trường của ngươi, bổn vương đã rõ. Nếu xét theo lợi ích của Thần Ma cảnh, bây giờ bổn vương nên g.i.ế.c ngươi mới phải.”
Nghe vậy, Sở Lạc im lặng một lúc rồi mới nói:
“Trên đời này, người thật lòng tốt với ta, sẵn sàng vì ta mà dốc toàn lực, không nhiều. Ngươi là một trong số đó. Tuy ta vẫn chưa rõ ràng vì sao ngươi làm vậy, nhưng tấm lòng ấy… ta nhất định phải phụ lòng rồi, bởi vì chúng ta sinh ra đã là kẻ thù của nhau.”
“Chúng ta không phải thiên địch,” Sinh Tử Luân Hồi Vương quay đầu lại nhìn nàng, “là ngươi lựa chọn đối đầu với ta.”
“Muốn trách thì trách ta vậy,” Sở Lạc mỉm cười, “trên đời có những chuyện vốn không thể thay đổi. Nếu ta sinh ra đã là người của Thần Ma Cảnh, biết đâu khi giới tu chân đến lôi kéo, ta lại chẳng thèm để ý.”
Thấy vậy, Sinh Tử Luân Hồi Vương bật cười khẽ:
“Xem ra, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để hy sinh rồi?”
“Không thể nói thế được, trước khi c.h.ế.t ta vẫn phải vùng vẫy một phen chứ. Tiện thể kéo thêm vài kẻ khiến ta chán ghét c.h.ế.t cùng, chuyến này đến cũng coi như không uổng.”
Sinh Tử Luân Hồi Vương lặng im, chăm chú nhìn nàng.
“Chỉ cần chưa rời khỏi nơi này, ngươi vẫn còn có thể thay đổi quyết định. Chỉ cần ngươi đồng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639052/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.