“Người không đến được.” Sở Lạc lắc đầu đáp.
Lời vừa dứt, sắc mặt của Hồng Kiếm đạo nhân lại thêm vài phần bất đắc dĩ. Dù sao nếu Kim Tịch Ninh chịu ra mặt, ba người còn lại căn bản không cần mạo hiểm tiến vào Thần Ma cảnh nữa.
“Vậy ngươi đây là…”
“Thay Hạ sư huynh vào quỷ cảnh đó.”
Nghe vậy, Hồng Kiếm đạo nhân ánh mắt khẽ chuyển: “Thay thế… tốt nhất vẫn nên chọn người cùng cảnh giới. Ngươi là Kim Đan hậu kỳ, đâu phải Nguyên Anh sơ kỳ.”
“Ta cũng có thể thay thế Thời Yến mà,” Sở Lạc cười híp mắt, “chỉ cần cho đủ linh thạch là được.”
Hồng Kiếm đạo nhân há miệng định hỏi nàng muốn bao nhiêu linh thạch, nhưng rất nhanh lại thôi.
Dù sao chuyện này cũng là việc nội bộ của Lăng Vân Tông bọn họ, lại bỏ tiền thuê Sở Lạc thay Thời Yến đi chịu chết, truyền ra ngoài không những khó nghe mà còn dễ khiến Kim Tịch Ninh chú ý. Nếu thật sự chọc giận nàng ta, thì đến cả một tông môn như Bình Chân tông cũng có khả năng bị xóa khỏi tam giới.
“Ngươi đã không có sư tôn đi cùng, vậy cũng đừng vào nữa.” Hồng Kiếm đạo nhân để lại một câu rồi vội vã rời khỏi nơi đóng quân của Lăng Vân Tông.
Mấy người còn đang vì chuyện ai tiến vào Thần Ma cảnh mà tranh luận chưa xong, chẳng mấy chốc, Tống chưởng môn cùng Hà Bất Quần cũng đã quay về.
Nhìn thấy Sở Lạc đứng đó, sắc mặt cả hai đều trầm xuống vài phần.
Phiền toái tới rồi.
Ba ngày sau, tại chỗ đóng quân của Thất Trận tông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639019/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.