Hắn đang nói dở, ánh mắt chợt quét qua một t.h.i t.h.ể không đầu quen thuộc, trong khoảnh khắc ngẩn người, đến khi oán ngẫu tập kích mới bừng tỉnh, vội vàng xuất thủ ngăn đỡ.
Dưới mặt nước, m.á.u tươi từ lòng bàn tay Hoa Ngọc Đường chảy ra, tụ lại trước người hóa thành một trận pháp. Từng con oán ngẫu dị dạng từ trong đó phóng ra, lao thẳng về phía đội thuyền Hoàng Oanh.
Ánh mắt Hoa Ngọc Đường tràn đầy hưng phấn:
“Giờ không còn phải kiêng dè hải yêu nữa, cuối cùng cũng có thể triệu xuất oán ngẫu rồi. Trận này không cần lưu tình, tu sĩ lợi hại thì g.i.ế.c sạch, kẻ còn lại dùng làm tế phẩm, phá giải phong ấn.”
Ký Lam dò xét tình hình trên thuyền, khóe môi cũng khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười lạnh.
Trong lúc đội thuyền Hoàng Oanh bị ma tu tập kích, bên phía Hựu Thủy, thuyền cuối cùng cũng đã được sửa xong.
“Được rồi. Không thể liên lạc với các đội thuyền khác, đành tiếp tục lên đường, vừa đi vừa tìm.” Tước Lão gia tử nói với Sở Lạc.
Sở Lạc ngoái đầu nhìn lại: “Có thể đưa ta quay lại vùng bão hải yêu kia được không?”
Nghe vậy, U Bàn đang nhắm mắt tọa thiền cũng phải mở mắt, nghiêng đầu nhìn nàng.
Tước Lão gia tử kinh ngạc: “Cô nương muốn tìm con hải yêu ấy sao?”
Dù có vẻ khó tin, nhưng việc hải yêu không tổn thương Sở Lạc, bọn họ đều đã tận mắt chứng kiến.
Sở Lạc nghiêm túc gật đầu: “Nàng nhất định sẽ giúp ta.”
Lão gia tử ngẩn ra một lát, rồi gật đầu. Để những người còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639016/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.