“Vừa đặt chân đến nơi này đã gặp được thứ lợi hại,” ánh mắt Đậu Bằng sáng rực phấn khích, vội vàng gọi đồng bọn: “Cha! Con dẫn người xuống báo vị trí của con hải thú ấy, tuyệt đối không thể để các đội thuyền khác cướp mất chiến lợi phẩm của chúng ta!”
Đậu lão nghiêm nghị nói: “Các ngươi xuống dưới đưa hết mấy vị khách còn chưa lên thuyền kia lên đây, không được lại gần hải thú.”
Ông xưa nay nói một là một, Đậu Bằng cũng không dám trái lời, đành làm theo.
Ánh mắt Đậu lão lại nhìn sang ba đội thuyền còn lại, thấy bọn họ cũng đang cho người nhảy xuống biển, liền biết chắc chắn là đã phát hiện ra tình hình của con hải thú kia.
Song nhìn tình thế hiện giờ, hải thú dưới nước không phải đang trực tiếp tấn công thuyền, mà có vẻ như đang giao chiến với ai đó.
Khóe mắt ông liếc về phía con thuyền tàn tạ của đội Hựu Thủy ở xa, khẽ hừ một tiếng lạnh lẽo.
“Bọn ngươi trốn xa thật đấy, con hải thú đầu tiên này đừng hòng mơ có phần!”
Nói xong, ông quay người đi vào khoang thuyền, bắt đầu điều động thiết bị công kích, tích tụ linh lực.
Ba chiếc thuyền còn lại cũng đồng loạt hành động như vậy, trong khoảnh khắc, linh khí trong phạm vi trăm dặm bị hút cạn sạch.
Những người đang ở dưới biển cảm nhận được biến động linh khí, biết rõ các đội thuyền đang chuẩn bị phát động tấn công, chứng tỏ phía dưới có vật nguy hiểm, ai nấy liền nhanh chóng quay lên mặt biển, đúng lúc gặp được đồng đội tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639003/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.