Trong hí viện, Phương Vu được gia nhân dẫn đến, không khỏi bật cười: “Rốt cuộc là chuẩn bị cái gì mà thần thần bí bí thế này?”
“Phụ thân nói những thứ tục vật trong tu chân giới hẳn người đã xem chán rồi, nên đặc biệt tìm về một vài trò vui nơi phàm thế, chỉ là xem để giải trí thôi ạ.” Điền Tâm Cầm ngồi bên cạnh nhẹ nhàng đáp lời.
Thấy mọi người xung quanh bắt đầu bận rộn, Phương Vu lại nói: “Khách còn chưa đến, sao đã định bắt đầu?”
“Đúng đó, khách mời còn chưa đến mà.” Điền Tâm Cầm cũng vừa nhận ra điểm này, đang định xoay người ra ngoài hỏi thì đã thấy trong viện lại có hai người bước vào.
Chưởng môn Hàn Nguyệt bước nhanh tới, cười nói: “Vốn là do gia chủ Điền gia chuẩn bị riêng để chúc thọ người, khách tới hay không cũng không quá quan trọng. Hơn nữa, chờ khách đến rồi thì lại có thể diễn lại từ đầu, phần mở màn này là món quà bất ngờ dành riêng cho người đấy.”
Phương Vu khách khí trò chuyện với chưởng môn Hàn Nguyệt, còn Điền Tâm Cầm thì lộ rõ vẻ chán ghét, ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn về phía Sở Yên Nhiên đi cùng sau lưng.
Đúng lúc đó, tiếng nhạc vang lên từ sân khấu khiến cả hí viện. Mọi người đều đã ngồi xuống, đưa mắt nhìn về phía sân khấu rối bóng vừa bắt đầu trình diễn.
Cùng lúc ấy, một luồng khí tức quỷ dị cũng âm thầm lan khắp toàn viện.
“Ái dà~” trong viện của Điền gia, một hoa đán đột nhiên thốt lên: “Ta nghe thấy điệu hát rồi~”
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638962/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.