Lúc này, xung quanh Phong Dự Mạc vẫn còn mấy kẻ ăn mặc lòe loẹt, kỳ dị đang vây quanh.
“Tiếp tục truy về phía trước, xem đám người này xuất hiện từ lúc nào.”
Lời vừa dứt, màn ảnh lại tiếp tục biến đổi, mọi người sững sờ.
Bởi vì những người kia, ăn vận lố bịch, tô son trát phấn như xuất hiện từ hư không, không có dấu hiệu nào báo trước. Khi bọn chúng vây quanh Phong Dự Mạc, thì hắn vẫn chưa hề hay biết gì, đang nhắm mắt ngồi thiền.
Một đám người nhảy nhót quanh Phong Dự Mạc, rồi đột nhiên xô ngã một nữ nhân trong số họ xuống đất, từng đôi bàn tay chồng chất lên nhau, bịt chặt đôi mắt của nàng.
Nữ nhân kia bắt đầu nức nở, vừa khóc vừa cầu cứu Phong Dự Mạc.
Chính vào lúc ấy, Phong Dự Mạc đang nhập định mới mở mắt, cảnh giác nhìn quanh, rồi từ không gian trữ vật lấy ra chiếc hộp gỗ sơn đen kia.
Tiếng khóc của nữ nhân càng lúc càng lớn, cuối cùng một bàn tay trắng bệch, móng tay sơn đỏ tươi vươn ra, chộp lấy Phong Dự Mạc.
Ngay khoảnh khắc đó, cả Phong Dự Mạc lẫn đám người ăn vận quái dị kia đồng loạt biến mất khỏi màn ảnh, chỉ còn lại chiếc hộp gỗ sơn đen đã bị giải phong ấn nằm lại trên mặt đất.
Chú chó hoang cảnh giác đứng yên một lúc lâu, đợi mãi không thấy động tĩnh gì, mới mon men tiến tới tha chiếc hộp đi.
Xem đến đây, mấy người Phong gia ai nấy đều nhíu chặt mày, ánh mắt ngập tràn nghi hoặc.
“Rốt cuộc là loại người gì vậy?”
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638944/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.