“Muốn thế, e cũng phải đợi hắn có thể hành động trở lại đã,”Hàn Nguyệt Chưởng môn không thèm để tâm, tay cầm ngọc giản, khí thế dần trở lại: “Truyền tin về đi, hiện giờ điều chúng ta cần là nghỉ ngơi dưỡng sức. Nhưng lần sau tổ chức đệ tử vào Bính Túc Lâm Chiểu lịch luyện, có thể tiện thể giúp bọn họ tìm vị thủ tịch đệ tử kia của Lăng Vân Tông một thể.”
Sau khi đệ tử truyền tin của Linh Thú Tông rời đi, trưởng lão Du Mông trầm ngâm thật lâu.
“Lần trước hình như mấy đệ tử tiên môn phương Bắc đã mang không ít vật trân quý từ Bính Túc Lâm Chiểu ra ngoài.”
“Với Bính Túc Lâm Chiểu mà nói, cũng chỉ như muối bỏ biển,” Chưởng môn Hàn Nguyệt chậm rãi đáp, “Nơi ấy là quỷ vực trù phú nhất phương Nam của chúng ta.”
—
“Đừng đốt nữa! Mau dừng tay lại!”
Trong Bính Túc Lâm Chiểu, từng tiếng gào thét như hóa điên vang vọng giữa không trung.
Nghiệp Hỏa bùng cháy dữ dội ở khắp mọi ngóc ngách của quỷ cảnh, muôn loài sinh linh vì cầu sinh mà thi nhau lao lên trời cao. Các cường giả trong quỷ cảnh muốn ngăn cản Sở Lạc, nhưng giữa biển lửa mênh m.ô.n.g ấy lại chẳng thể tìm ra thân ảnh chân thực của nàng.
Từ một vùng đất tài nguyên phong phú biến thành cằn cỗi chỉ trong vài ngày.
Nam nhân tóc xanh dưới sự đỡ đần của kẻ khác, vẫn không ngừng ho ra m.á.u vì tức giận.
“Hết rồi… tất cả… đều không còn nữa…”
“Không còn gì cả!”
Trong các đại tộc, đã sớm có người lòng dạ d.a.o động.
“Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638939/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.