“Trong suốt một năm qua, ngươi rốt cuộc ẩn thân ở nơi nào?” Lão Cây thận trọng hỏi.
Sở Lạc không có hứng thú đáp lại. Tình cảnh bi thảm của đám huyết nô khi nãy vẫn còn hiện rõ trong lòng nàng. Với dị loại tàn hại ngoại tộc như thế, trong lòng nàng tự nhiên sinh ra một loại cảm giác bài xích sâu sắc.
“Nếu không nói cho ta biết cách rời khỏi nơi này, vậy thì ta sẽ bắt đầu g.i.ế.c người.”
“Hừ! Ngươi tưởng ngươi là ai? Đây là nơi ngươi muốn đến thì đến, muốn đi là đi sao? Chính ngươi đã thiêu hủy Thần Cây và lãnh địa của chúng ta, món nợ ấy chúng ta còn chưa tính sổ với ngươi…”
Lão Cây còn chưa nói dứt lời, đã thấy người trước mặt đột ngột xông tới.
Lão lập tức chuyển sang tư thế chiến đấu, toàn bộ sức mạnh tụ lại trong cây trượng mây trong tay, biến nó thành lưỡi đao sắc bén, c.h.é.m thẳng về phía Sở Lạc đang lao đến.
Thân thể nàng rõ ràng bị c.h.é.m làm đôi, nhưng vẫn không ngừng tiến về phía trước, xuyên qua lão cây. Lửa lại tụ hợp, tạo thành một thân hình nguyên vẹn. Còn người cây đứng sau lão cây thì không may mắn như vậy.
Sở Lạc dừng lại ngay trước mặt người cây kia, động tác nhanh đến mức những người khác chưa kịp phản ứng. Nàng đưa tay ấn lên mặt người cây, ngọn nghiệp hỏa trong lòng bàn tay liền bao trùm lấy toàn bộ thân thể hắn.
Tiếng thét đau đớn vang lên, thân thể người cây hóa thành tro bụi tung bay theo gió.
Tộc Cây liền cảnh giác, tất cả người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638937/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.