Nàng như thể đã bốc hơi khỏi nhân gian vậy.
Thế nhưng trong khoảng thời gian ấy, Sở Lạc cũng không chỉ đơn thuần là trốn tránh đợi người đến cứu mà không ngừng tu luyện trong Phần Linh Cảnh, kéo dài thời gian có thể hóa thân thành hỏa diễm. Mỗi khi nam tử tóc lam quay lại, nàng liền ẩn thân nơi vực lửa sâu thẳm.
Đồng thời, nàng cũng thử tiến sâu xuống phía dưới, càng xuống sâu, linh khí hỏa tinh càng thêm nồng đậm.
Còn về việc đã lâu như vậy mà không ai tiến vào Bỉnh Túc Lâm Chiểu nữa, điều Sở Lạc nghĩ tới không phải là sư tôn và Lăng Vân Tông đã từ bỏ mình, mà là bên ngoài chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, hơn nữa là chuyện rất lớn.
—
Một nơi nào đó tại Đông Vực, tất cả cường giả của đạo tu đều tụ hội về.
Bọn họ vây quanh nhau kết thành đại trận, chỉ để trấn áp một hạt bụi nhỏ bé không thể nhìn thấy bằng mắt thường ở chính giữa.
Lấy hạt bụi làm trung tâm, khí linh dần dần cạn kiệt trong phạm vi nghìn dặm, vạn vật đều biến mất.
Đã kéo dài suốt một năm, cho dù các vị đại năng có cường đại đến đâu, lúc này cũng đã kiệt sức, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ nhờ vào đan dược và linh thạch không ngừng được đệ tử Bát Tiên Môn chuyển đến tiếp tế.
Đây vốn là lúc ma vật và quỷ tu Tây Vực dễ dàng công phá Bát Tiên Môn nhất, nhưng Tây Vực lại chẳng có động tĩnh gì, thi thoảng có kẻ xúi giục gây loạn cũng đều bị Phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638933/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.