Hàn Nguyệt chưởng môn ôm lấy vết thương nơi bụng, m.á.u vẫn không ngừng rỉ ra. Tuy vết thương này không chí mạng, nhưng nghiệp hỏa lưu lại trong cơ thể lại khiến nàg bị dày vò bởi đau đớn âm ỉ.. Song, điều khiến nàng khó tiếp nhận hơn cả nỗi đau thể xác, là những ánh mắt đang đồng loạt dồn về phía mình.
Toàn bộ tu sĩ Đông Vực đều có mặt ở đây.
Tất cả đều tận mắt chứng kiến: chưởng môn Linh Thú tông, lại bị một hậu bối Trúc Cơ kỳ đ.â.m một thương ngay trước mặt bao người, vậy mà lại không dám thốt nửa lời phản kháng.
Chưởng môn Lăng Vân tông thậm chí còn công khai lên tiếng, chỉ rõ nàng đã phá hoại quy củ của đại hội tranh ngôi thủ tịch. Lần này không chỉ riêng nàng, mà cả thể diện của Linh Thú tông đều mất sạch.
Trên không trung, cơn mưa mỏng vẫn rơi đều. Sở Lạc toàn thân nhuộm m.á.u bay lên vân đài , rồi xoay người nhìn xuống phía dưới — nơi Sở Yên Nhiên được Hàn Nguyệt chưởng môn bảo vệ sau lưng, đang ngồi bệt dưới đất.
Khí vận vẫn chưa cạn kiệt, Sở Lạc cũng hiểu rõ: con đường muốn g.i.ế.c được Sở Yên Nhiên tất sẽ đầy rẫy trắc trở.
Lần trước là Hàn Trần, lần này lại đến Hàn Nguyệt chưởng môn.
Cơn đau tim như bị ai bóp nghẹt vẫn chưa tan hẳn, Sở Lạc cắn răng chịu đựng. Nhưng cho dù vậy, nàng vẫn không thể vượt qua được khoảng cách ba nghìn điểm khí vận kia.
Thôi thì, chúng ta cứ tiếp tục đi tiếp.
Nhưng… Đôi mắt ảm đạm của Sở Yên Nhiên bỗng ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638911/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.