Ngược lại với tình trạng tiêu hao nhanh chóng của mình, linh lực trên người Sở Yên Nhiên dường như chẳng hề suy giảm. Sở Lạc khẽ nhíu mày, lập tức tăng tốc thương pháp, quyết định kết thúc trận đấu thật nhanh.
Khi chiêu Phá Chiều Thương Pháp tinh diệu vừa được thi triển, trường kiếm trong tay Sở Yên Nhiên liền bị đánh bay. Nàng ta không ngừng lui về phía sau, cục diện trong chớp mắt bị đảo ngược, trở thành Sở Lạc áp đảo toàn cục.
Đây dường như là một trận tỷ thí không hề có chút hồi hộp nào, đến thần thông Sở Yên Nhiên cũng chưa kịp thi triển. Thế nhưng, đúng lúc mũi thương trong tay Sở Lạc sắp xuyên tới mi tâm đối phương, một cơn đau thắt tim dữ dội như bị vô số lưỡi d.a.o róc cắt bất ngờ ập thẳng vào óc nàng.
Nàng từng nếm trải trăm ngàn thống khổ trong phần linh cảnh, nhưng duy chỉ có loại cảm giác này lại giống như có một bàn tay mọc đầy gai nhọn từ hư không vươn ra, siết chặt lấy trái tim nàng, toan kéo đứt những mạch m.á.u nối liền tim mạch, như muốn sống sờ sờ lôi tim nàng ra ngoài.
Đầu óc trong khoảnh khắc ngắn ngủi chợt trống rỗng, mà chính trong khoảnh khắc ấy, Sở Yên Nhiên tránh được một kích của trường thương, lập tức vận toàn lực dồn vào một chưởng, hung hăng đánh về phía n.g.ự.c Sở Lạc.
Máu tươi trong thoáng chốc phun trào khỏi miệng Sở Lạc, thân hình nàng ngã nhào về phía rìa đài tỉ võ.
Sao lại thế này?!
Không thể nào, tại sao một thương ấy lại không đ.â.m trúng? Điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638908/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.