Kiếm ảnh trước mắt càng lúc càng khó phân biệt, mà ngay lúc Sở Lạc vẫn đang bị ép lùi từng bước, một đạo kiếm khí bỗng nhiên xuất hiện từ sau lưng nàng.
Trong mắt Thời Yến ánh lên vẻ quyết thắng như chẻ tre. Nếu đến giờ mà nàng ta còn không thi triển thần thông, thì căn bản không thể tránh khỏi kiếm khí ấy.
"Choang ——!"
Là âm thanh của hai thanh kiếm giao kích, Sở Lạc không tránh cũng chẳng bị thương.
Người trên vân đài đồng loạt kích động, dướn người về phía trước muốn nhìn cho rõ ràng.
Sau lưng Sở Lạc, đột ngột hiện thân một nam tử cầm kiếm, dung mạo tuấn mỹ tựa thiên nhân, chỉ có điều trong đôi mắt xinh đẹp kia như nhiễm một chút tà khí. Mà trên thân hắn... lại chẳng hề có khí tức của người sống.
Khôi lỗi Nham Sinh xuất hiện, dang kiếm ngăn lấy đạo kiếm khí kia, động tác, thần thái chẳng khác gì người thật, bỗng nhiên cùng Sở Lạc đổi vị trí, bất ngờ vung kiếm phản kích về phía Thời Yến.
"Phụt ——!" Trên vân đài, Hồng Kiếm đạo nhân đang an nhiên uống trà lập tức phun cả ngụm nước vừa vào miệng ra ngoài, trừng lớn mắt nhìn về phía tình hình dưới đài tỉ võ.
"Con bé đó... từ bao giờ học được thuật điều khiển khôi lỗi rồi?!"
Thời Yến từng thấy Nham Sinh trong mộng cảnh của xà yêu ở Phật tự treo ngược, giờ phút này nhìn thấy linh hồn khi xưa hóa thành hình người, thậm chí còn vung kiếm tấn công mình, trong khoảnh khắc, cả thế giới quan đều lay chuyển.
Nhưng y vẫn nhanh chóng hoàn hồn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638906/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.