Chống thương nghênh địch, đồng thời Sở Lạc còn phải phân tâm ngăn cản yêu khí trong bụng Thôn Nguyệt. Việc này người thường không thể làm nổi, nhưng từ trước khi quyết định luyện chế tơ điều khiển khôi lỗi, nàng đã bắt đầu tiếp xúc với thuật khôi lỗi rồi.
Khi điều khiển khôi lỗi, bản thể cũng có thể lâm vào nguy hiểm, bởi vậy điểm mấu chốt nhất khi mới nhập môn chính là một tâm hai việc. Sở Lạc từng khổ công rèn luyện, giờ cũng có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng ít nhất một bên phải sớm kết thúc.
Nữ tử kia lúc này không còn cố ý dùng đấu lạp che mặt nữa, nhạy bén nhận ra động tác của Sở Lạc đã chậm hơn lần trước, ánh mắt liền hiện ý cười.
“Ngươi phân tâm, là sẽ thua đấy.”
Nói xong liền gia tăng thế công, Sở Lạc chỉ có thể phòng thủ, bị ép lui từng bước.
Thỉnh thoảng Tô Uyển chen vào giúp một tay, nhưng lại chẳng thể đến gần nữ tử kia. Không biết vì sao, nữ tử ấy tựa như rất am hiểu chiêu thức của nàng vậy.
Cùng lúc đó, bên trong bụng Thôn Nguyệt, thấy Sở Lạc cũng dần chậm lại, Việt Kim lập tức đẩy nhanh tốc độ.
Dù cả hai bên đều đã đến mức khó lòng chống đỡ, nhưng Sở Lạc vẫn giữ vững thế trận, may thay Việt Kim e ngại làm tổn thương Thôn Nguyệt nên không dám đưa thêm yêu khí vào.
Theo độ sâu của hố đất dần gia tăng, nỗi đau của Thôn Nguyệt cũng càng dữ dội. Gương mặt nhỏ bé đã bị m.á.u tươi nhuộm đầy, hắn khát khao giải thoát khỏi cơn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638889/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.