Giọng nói của Lôi Thừa Chí vang lên ngay sau đó.
“Mọi người có thể nói chuyện rồi, lần này chúng ta có thể tiến sâu hơn vào trong Quỷ Cảnh.”
Khi tiếp tục tiến về phía trước, Sở Lạc bước nhanh đến bên cạnh Lôi Thừa Chí.
“ Lôi Đội trưởng , đây là năng lực gì vậy?”
Lôi Thừa Chí giải thích: “Sau khi tiến vào Quỷ Cảnh, năng lực cảm tri của Nhược Bách sẽ trở nên cực kỳ nhạy bén, có thể nhanh chóng xác định tính chất của từng Quỷ Cảnh. Ví dụ như loại Quỷ Cảnh thông thường này thì vẫn được xem là khá an toàn, mức độ ác ý không cao, nghĩa là chỉ cần chúng ta không chủ động xuất hiện trước mặt sinh vật trong Quỷ Cảnh thì chúng cũng sẽ không tự tìm đến để truy sát chúng ta.”
Sở Lạc không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Hôm qua, nàng đi dò la một ít tin tức nội bộ từ đồng môn, cứ ngỡ sau khi vào Quỷ Cảnh có thể dựa vào đó để chăm sóc cả đội, nào ngờ kết quả lại là…
Trông thấy phía trước không xa có một con suối nhỏ, Lôi Thừa Chí quay sang nhắc nhở Sở Lạc:
“Sở đạo hữu, chúng ta tạm dừng tại đây một chút.”
Mọi người cùng dừng bước, Bách Xuyên Sơ Yên chạy đến bên con suối, múc một bát nước mang về.
Sở Lạc vừa định nhắc nàng ta không nên uống nước trong Quỷ Cảnh một cách tùy tiện, nhưng nghĩ lại thì liền nhịn xuống.
Chẳng bao lâu sau, nước trong bát bay lên, tụ lại trong lòng bàn tay của Bách Xuyên Sơ Yên.
Không hề dùng đến linh lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638877/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.