Một kiếm ánh vàng đ.â.m trúng người Nham Sinh, nhưng bị thân thể rắn chắc của hắn chặn lại, không xuyên được.
Tám thanh kiếm đều đánh trúng, cuối cùng chỉ cắt được vài sợi tóc, làm chậm bước tiến của hắn.
Sở Lạc lại một lần nữa xông lên nghênh chiến, Tô Kỳ Mộc nhìn cảnh tượng trước mắt, lập tức hạ quyết định:
“Ta dùng trận pháp chiêu hồn, Sở Lạc!”
Nghe vậy, Sở Lạc đang giao đấu cùng Nham Sinh liền hiểu rõ ý hắn.
Không thể dây dưa với pháp thể của y nữa. Tô Kỳ Mộc sẽ tìm cách kéo hồn phách ra khỏi thân thể Nham Sinh, còn việc của Sở Lạc chính là nắm bắt thời cơ tiêu diệt hồn phách đó.
Kim quang dưới đất một lần nữa bao phủ Nham Sinh , đồng thời dường như có tiếng chuông ngân vang trong tai y.
Hiện tại y chỉ là một cái xác rỗng, không thể phân biệt được âm thanh kia là gì, nhưng trong tiếng chuông ấy, như có một lực lượng vô hình kéo lấy một hồn một phách trong cơ thể y, muốn cưỡng ép kéo chúng ra ngoài.
Bản năng pháp thể trỗi dậy, y muốn kháng cự, nhưng lực trận chiêu hồn ngày càng cường đại, mà Sở Lạc phía trước cũng liên tục gây rối, không cho y ổn định.
Chỉ thấy trong thân thể cứng đờ của Viên Sinh như có ảo ảnh khẽ lay động.
Tô Kỳ Mộc cảm giác được hồn phách kia vừa rồi suýt nữa không chịu nổi, liền gia tăng lực đạo, tiếng chuông cũng trở nên dồn dập hơn.
Kim quang mỗi lúc một rực rỡ, đổi lại là sắc mặt Tô Kỳ Mộc ngày càng tái nhợt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638853/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.