Phí quốc sư rất nhanh đã phát hiện điều bất thường.
Ngọc phù trên người Sở Lạc ngày càng xuất hiện nhiều vết nứt là thật, dường như sắp hoàn toàn vỡ nát.
Nhưng điều này không phải do nàng sơ hở trong thân pháp — trái lại, mỗi lần nàng để phù bảo thay mình đỡ một đòn, thân hình lại tiến lên gần hắn một đoạn. Đến giờ, khoảng cách giữa hai người đã không còn xa nữa.
Tình cảnh mà Sở Lạc đang đối mặt so với khi xưa của Lý Thúc Ngọc còn khó khăn hơn nhiều — không có ai thay nàng chia lửa, mà sự chú ý của tên tà tu thì toàn bộ đều tập trung lên người nàng. Muốn đến gần hắn, tuyệt đối không dễ.
Nhưng chỉ cần tới gần, ắt có cơ hội tất sát.
Tà tu kia lại hoàn toàn coi thường nỗ lực của nàng, trên mặt còn hiện rõ vẻ cười nhạo. Gã tuyệt không tin một kẻ Trúc Cơ trung kỳ lại có thể tạo nên phong ba gì.
“Dù ngươi có đến gần được ta thì sao? Ta hiện giờ đã tiếp cận cảnh giới Hóa Thần, dù đang bị thương, g.i.ế.c ngươi vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay!”
Ánh mắt hắn chăm chăm nhìn vào viên ngọc phù trắng toát đã nứt khắp nơi trên người Sở Lạc, nơi đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Chỉ một kích nữa, món đồ c.h.ế.t tiệt kia sẽ bị phá hủy hoàn toàn. Mà tiểu nha đầu này còn tự lao tới nạp mạng, vậy thì hắn cũng không ngại "miễn cưỡng" thu lấy mạng nàng, coi như báo thù những ngày bị nàng lừa gạt nhục nhã!
Sở Lạc đã áp sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638819/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.