“Lẽ nào, sư tôn của ta sống ở Hoàng Tuyền Cốc, mỗi ngày chỉ suy nghĩ xem hôm nay có nên hủy diệt thế giới hay không?!”
“Con nghĩ sao?!”
“Á cái gì!”
Phản diện lớn nhất thế gian này lại chính là sư tôn của ta!
“Hơn nữa, nàng đã là thân thể của người c.h.ế.t sống lại, tự nhiên không thể c.h.ế.t thêm lần nữa, nếu thật sự liều mạng, muốn hủy diệt cả giới tu chân cũng không phải không thể,” sắc mặt Tống Minh Việt càng lúc càng nghiêm trọng, “Tiểu Lạc, có lẽ con vẫn chưa biết, vì sao sự tồn tại của sư tôn con lại là điều cấm kỵ không thể nói ra.”
“Sự tồn tại của Tịch Ninh là điều không thể dung nạp với thế gian, chúng ta phong tỏa tất cả tin tức về nàng, chính là không muốn để người trong thiên hạ biết đến, rồi lại chủ động đi chọc giận nàng. Năm trăm năm trước, Bạch Thanh Ngô đã cứu cả giới tu chân, giúp thiên hạ vượt qua một kiếp nạn, nhưng nếu bây giờ có ai thật sự khiến Tịch Ninh tức giận… bản thân nàng sẽ trở thành tai kiếp thứ hai giáng xuống giới tu chân.”
“Vì vậy, phong tỏa tin tức về nàng thực ra là đang bảo vệ thiên hạ. Chuyện Hàn Trần của Linh Thú Tông là người tốt hay kẻ xấu thì không quan trọng, hắn vẫn chưa thể chết. Lần Tiểu Sơn Tông bị diệt môn, chúng ta cũng tốn rất nhiều công sức để giữ kín chuyện, lúc ấy Thượng Vi Tông còn chưa phát hành Thượng Vi Nguyệt Báo, xử lý hậu quả cũng chỉ phiền phức một chút, vẫn trong phạm vi kiểm soát.”
“Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638765/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.