Sở Lạc cưỡi linh hạc bay xa dần, nam tu sĩ Thượng Vi Tông vẫn đứng trên lưng kim mao sư, tức giận đến mức mặt mày đỏ bừng.
"Thật quá đáng! Quá mức quá đáng!"
"Nếu không phải lần này ta đến Lăng Vân Tông còn có chuyện quan trọng, ta nhất định phải bắt tiểu tặc đó cho bằng được!"
Kim mao sư thấy hắn không đuổi theo, liền liên tục gầm gừ tỏ rõ sự bất mãn.
Nam tu sĩ vội vã trấn an: "Tiền bối bớt giận, tiểu tặc này không chạy thoát được đâu. Hôm nay ta sẽ ghi lại hành vi phạm tội của nàng ta, tháng sau sẽ đăng lên nguyệt báo!"
Vừa nói, hắn vừa rút ra một cây bút ngọc, mở cuốn sổ mang theo bên mình và bắt đầu viết:
“Hôm nay đến Lăng Vân Tông để thu hồi nguyệt báo bị in sai, tình cờ gặp một nữ tu sĩ Lăng Vân Tông gây tai nạn rồi bỏ trốn, làm bị thương linh sủng yêu quý của trưởng lão Tần Hành – Trần Lạn Kim Sư.
Mông chảy m.á.u đầm đìa, vô cùng thê thảm, thật đáng giận!”
“Nữ nhân này có dáng vẻ gian xảo, mắt chuột tai dơi, miệng nhọn như khỉ, đầu óc như chim sẻ, xấu xí tột cùng, như hình minh họa dưới đây!"
Nam tu sĩ vung tay áo, cầm bút ngọc vung lên. Hắn nghiêm túc phác họa với ánh mắt đầy căm phẫn, chỉ vài nét đã vẽ ra một cái đầu chó trên giấy!
"Ah," hắn ngắm bức vẽ, thu bút lại, trên mặt tràn đầy tự tin và say mê: "Giống y như đúc, kỹ năng vẽ của ta lại tiến bộ rồi!"
Kim mao sư tuy không nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638710/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.