Không thể để Lý sư huynh biết thân phận của mình được.
Ánh mắt Sở Lạc lại nhìn về phía những đội viên khác.
Nàng còn nhớ rõ tu vi trong tổ đội hôm qua, ngoại trừ tu vi của Lý Thúc Ngọc là Trúc Cơ sơ kỳ và mình là Luyện Khí tầng hai, còn có một Luyện Khí tầng tám và hai Luyện Khí tầng bốn.
“Lại một vị sư muội tới.” Một vị nam tu khác hai mắt sáng lên, lập tức hướng Sở Lạc tự giới thiệu: “Ta tên Vu Duy, ngươi có thể gọi ta là Vu sư huynh, còn không biết sư muội tên là gì?”
Nhớ lại giao diện tổ đội hôm qua, vị sư huynh này vừa vặn là người Luyện Khí tầng tám kia.
Sở Lạc khẽ gật đầu với hắn: “Ta họ Sở.”
“A, hóa ra ngươi chính là kẻ vướng víu chỉ có Luyện Khí tầng hai kia.” Không chờ Vu Duy tiếp lời, một nữ tu Luyện Khí tầng bốn khác liền mở miệng châm chọc nói.
Lúc nãy nữ tu này còn chưa tới, Vu Duy còn dùng sức xoay quanh mình, nàng vừa đến Vu Duy liền có thái độ tốt như vậy với người khác, Vương Hương Xảo nhíu mày, trong ánh mắt nhìn về phía Sở Lạc tràn đầy chán ghét.
“Vương sư muội.” Lý Thúc Ngọc bất đắc dĩ cười: “Mỗi người vào đội đều do ta đích thân đồng ý, mấy lời như kiểu ‘vướng víu’ kia muội đừng nên nói nữa.”
“Lý sư huynh.” Vương Hương Xảo khẽ dậm chân, vội la lên: “Huynh xem có đội ngũ nào mà lại đồng ý để cho gà mờ Luyện Khí tầng hai tiến vào a, lần này chúng ta tiến vào rừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638675/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.