“Sư tỷ, thanh trường thương này thì sao?”
Thấy bộ dáng có vẻ rất hứng thú của Sở Lạc, vị sư tỷ kia liền tiến lên, gỡ trường thương xuống.
“Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương, cán thương được làm bằng tuyết trúc trăm năm, mũi thương dùng Xích Tinh Hổ Nha, mà lửa dùng để luyện khí chính là ở ngày cực hàn, từ trung tâm tuyết trúc dựng dục ra một đám lửa cực mạnh, trong một vạn cây tuyết trúc cũng chưa chắc có thể dựng dục ra một đám lửa như vậy, hơn nữa một đám lửa này, nhiều nhất cũng chỉ có thể rèn đúc năm kiện linh khí.”
Sở Lạc cầm Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương trong tay, một cảm giác ấm áp trong nháy mắt từ cán thương truyền tới lòng bàn tay.
Cây trường thương này cũng không nặng như trong tưởng tượng của nàng, ngược lại còn uyển chuyển nhẹ nhàng linh động.
Sở Lạc thuận tay kéo một cái hoa thương xinh đẹp, mũi thương lướt qua truyền đến tiếng gió xào xạc, trong mơ hồ xen lẫn tiếng hổ gầm trầm hậu.
Nắm Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương càng lâu, Sở Lạc càng thích nó.
“Cái này bán như thế nào?”
“Đây là linh khí hạ phẩm, không giống với những pháp khí bình thường, chỉ cần hai trăm linh thạch thượng phẩm.” Nữ tu vừa cười vừa nói.
Nhưng nụ cười trên mặt Sở Lạc lại cứng đờ.
Một viên linh thạch thượng phẩm là một ngàn viên linh thạch trung phẩm, một viên linh thạch trung phẩm là một ngàn viên linh thạch hạ phẩm, hai trăm linh thạch thượng phẩm chẳng khác nào hai trăm triệu viên linh thạch hạ phẩm.
Hạ Tinh Châu để lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638672/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.