Không biết kể từ khi nào, Diệp Tiểu Nhu đã chậm rãi phát hiện Dương Viêm vẫn luôn muốn thay đổi ký ức của cô.
Anh không giúp cô xóa đi ký ức đau khổ, mà là sau khi cô vừa trải qua một chuyện không vui, anh sẽ lập tức dùng một việc tốt đẹp bù lại cho cô. Điều này khiến mỗi lần cô chìm vào hồi ức, luôn có thể chuyển từ ký ức buồn sang ký ức vui ngay.
Ví dụ như một bó hoa rực rỡ, một món quà độc đáo, một chuyến du lịch bất ngờ, một bữa tối lãng mạn, hoặc tiếp xúc thân mật khiến cô mặt đỏ tim đập...
Thế nên cô không bao giờ sợ rơi vào hồi ức đau khổ nữa. Bởi lẽ, phía sau mỗi một phần đau khổ, luôn có kỷ niệm vui vẻ do anh mang đến.
Nhờ đó cô cũng nhận ra, người đàn ông này hiểu cô cỡ nào, mà cô cũng biết mình cần anh đến nhường nào.
Hai năm sau khi vụ án tự sát liên hoàn được phá, năm thứ nhất Diệp Tiểu Nhu về nước, tức là vào thời điểm cô vừa được mời làm cố vấn Tâm lý học Tội phạm của Cục Cảnh sát, đã xảy ra một chuyện khiến nhiều người khó chịu.
Hôm ấy vốn là ngày nghỉ của cô, lại phải chấm dứt vì một cuộc điện thoại khẩn cấp.
“Cố vấn Diệp, có chuyện này rất gấp cần cô xử lý.”
“Chuyện gì?”
“Cô còn nhớ vụ án tự sát liên hoàn hai năm trước không?”
Diệp Tiểu Nhu đáp: “Nhớ, nói vào trọng điểm đi, sao vậy, cần tôi làm gì?”
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-la-vuc-sau/3523276/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.