Dẫu nhìn từ góc độ nào, đôi mắt này cũng rất mê người.
Khoảnh khắc ấy, một suy nghĩ bỗng hiện lên trong đầu Diệp Tiểu Nhu, Dương Viêm là một người vừa giỏi sử dụng thuật thôi miên, vừa thông thạo Tâm lý học, nhưng chắc chắn anh không thích hợp làm một bác sĩ tâm lý hoặc nhà thôi miên trị liệu.
Bởi lẽ trong quá trình điều trị, phàm là người mắc bệnh tâm lý đều rất dễ nảy sinh tình cảm chuyển di* với bác sĩ tâm lý của mình. Đối với bệnh nhân, tình cảm ấy chỉ trăm hại mà không một lợi. Đây cũng là điều tối kị của nghề này, vì bác sĩ tâm lý không được nảy sinh bất cứ mối quan hệ gì khác với bệnh nhân, kể cả tình cảm yêu đương. Một khi bệnh nhân và bác sĩ tâm lý hoàn thành quá trình điều trị, quan hệ của hai người sẽ không thể tiến thêm một bước nào.
*Chuyển di: Trong thuyết phân tâm, chuyển di xuất hiện khi một khách hàng “soi chiếu” những cảm xúc về một ai đó, đặc biệt là một người họ gặp trong thời thơ ấu, lên người trị liệu của mình.
Mà nếu Dương Viêm là một nhà Tâm lý học hoặc nhà thôi miên, nhất định sẽ có bệnh nhân không kìm được mà phải lòng anh.
Ngay cả khi chỉ lẳng lặng nhìn đôi mắt này, bạn sẽ cảm giác như bị thôi miên rồi đắm chìm vào trong đấy.
Thế nên, điều này quá nguy hiểm với bệnh nhân mắc bệnh tâm thần.
Dù sao, lụy một tình yêu vốn không nên cũng sẽ khiến người khác vô cùng khổ sở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-la-vuc-sau/3505731/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.