Căn hộ này cũng không xa lạ với anh, vì đây là căn hộ của anh. Ba năm trước, từ lúc mua đến khi sửa sang, số lần anh tới đây có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng căn hộ này quả thực thuộc quyền sở hữu của anh. Từ phong cách trang trí tới thiết kế nội thất, đều do anh tùy ý chọn trên tạp chí.
Thế nên, tuy nơi này sạch sẽ gọn gàng, phong cách trang trí rất có thẩm mỹ, nhưng dù ai tới cũng sẽ nhận xét nơi này không có không khí gia đình. Vì những người sống ở đây không xem đây là nhà của mình, tất nhiên cũng không có hương vị ấm cúng gì đó.
Nhưng hiện tại đã khác, bởi lẽ anh đã cho một người ở đây.
Từ ngày đầu tiên cô vào ở cho tới hiện tại, ít nhất cũng đã hơn một tháng, anh nghĩ khoảng thời gian này đã đủ để cô thích ứng với hoàn cảnh nơi đây, xem nơi này như một chốn sinh sống an toàn, thế nhưng...
Tại sao nơi này vẫn không thay đổi gì mấy, không những không có cảm giác “nhà”, mà gần như vẫn giống hệt lúc trước?
Anh đứng dậy nhìn quanh: TV chưa từng mở, máy lọc nước không cắm điện, hai đôi giày đặt ngay ngắn trên tủ giày, nhưng đều đặt trong hộp giày ban đầu, chứng tỏ dấu giày mang đến từ bên ngoài sẽ không dính lên tủ giày.
Trống vắng, sạch sẽ, không một hạt bụi, gọn gàng ngăn nắp, ngay cả gối ôm trên sô pha cũng không hề bị xê dịch.
Anh tới ban công, kéo rèm nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-la-vuc-sau/3498710/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.