Lễ kết thúc, Vi chào mọi người rồi ra về. Ngay ở trước cổng, cô thấybác Như và bác Quỳnh, cô tiến đến chào hai bác. Bác Như nhìn thấy cô thì có vẻ lo lắng.
- Dạo này bác không thấy Cúc đi lễ.
- Cúc bị bệnh ạ. - Vi lễ phép đáp lại.
- Vẫn bệnh sao? - Nói rồi bác đưa một hộp thức ăn vào tay Vi. - Nếu bệnh thì ở nhà cũng được, nhưng cháu nhớ nóinó cố gắng đi lễ.
Bác Như không tiện nói thêm, tại đợttrước Cúc đột ngột ngất xỉu trong nhà thờ, máu mũi ồ ạt chảy ra khiếnmọi người một phen hoảng hốt.
Bác Quỳnh thấy vậy cũng đưa Vi một hộp thức ăn.
- Đây là đồ bác làm, hai đứa ăn cho khỏe. Qua bên này không cha không mẹ thì phải biết tự chăm sóc mình, nhớ không?
Vi dạ vâng, nói vài chuyện linh tinh với 2 bác rồi về.
Về tới nhà cũng gần 11 giờ. Thường thìgiờ này Cúc đã dậy, nhưng Vi chỉ thấy Cúc cuộn chăn nằm co ro trêngiường. Vi lo lắng chạy tới. Vừa mở mền ra thì thấy cả người Cúc ướtnhẹp. Vi kiểm tra chán, Cúc không bị sốt, nhiệt độ phòng không nóng, sao lại ướt nhẹp như vậy. Vi lay Cúc đang mê man trên giường.
Một lúc sau thì Cúc thức, mờ mịt nhìn Vi
- Về rồi à?
- Ừ. Sao người Cúc ướt nhẹp vậy.
Cúc nhìn Vi, sau đó nhớ lại.
- Có lẽ là trời mưa, nước mưa tạt vào.
- Hôm nay trời không có mưa. - Vi khó hiểu nhìn Cúc.
Nghe tới đây Cúc liền lạnh sống lưng, vậy những thứ mình thấy...
- Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ke-chuyen/95067/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.