11. Kẻ lạ mặt
Cúc và Vi nhìn nhau, ngoài sự im lặngtuyệt đối, bọn họ chẳng thể nói được gì. Cúc và Vi có thể nhìn thấy sựbất an và lo sợ trong ánh mắt đối phương. Càng sợ hãi hơn, khi bất giáccả hai đều cùng liên hệ sự việc này với cái chết của Thiên. Bọn họ cónên báo cảnh sát không? Nếu làm vậy, bọn họ liệu có gặp rắc rối không.Những sự kiện được một sợi dây mơ hồ liên kết với nhau, thế nhưng Cúc có cố cách mấy cũng không thể túm được sợi dây đó. Cúc ngó ra ngoài khungcửa sổ tối đen kia, cảm giác như có ai đó, hoặc thứ gì đó, đang dõi theo mình.
Bọn họ quyết định không nói gì với đối phương mà đi ngủ. Cúc nhìn đồng hồ chỉ mới điểm chín giờ kém năm, nhắm mắt lại.
Vi trăn trở lăn người. Vi muốn biết rốtcuộc chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô lại sợ biết được sự thật. Nó, giống như một đường hầm tối tăm vậy. Biết rõ phía bên kia là ánh sáng. muốnbiết được chiếc hầm này dẫn tới đâu. Nhưng lại sợ bị bóng tối trongđường hầm nuốt chửng.
Cô biết tất cả mọi chuyện đều bắt đầusau thí nghiệm kia. Nhưng cô lại không thể, cũng không dám tìm xemchuyện gì xảy ra lúc đó. Cô kéo mền xuống, sau, như nhớ ra việc gì, côvội chùm mền lên. Cảm giác sợ hãi chạy dọc sống lưng cô. Sau khi trấn an bản thân, cô khẽ kéo chiếc mền xuống, lộ ra một khe nhỏ.
Trên trần phòng, Cúc đang treo ngượcmình. Cúc như một pho tượng, bị đính chặt trên trần phòng. Đôi chân nhưbị hàng ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ke-chuyen/95064/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.