Chuyện này khiến cho Trần Bạch Quả cảm thấy rất lúng túng.
Vì chuẩn bị cho lần gặp mặt này nên Trần Bạch Quả đã cố ý bỏ ra một số tiền lớn để mua một bộ đồ vest. Bây giờ đang là giữa hè, đi cả quãng đường tới đây nóng tới anh toát đầy mồ hôi trên người, lại còn thêm căng thẳng quá nên tới thở cũng không ra hơi.
"Anh đi rửa mặt một cái đi, nhà vệ sinh ở trong đó." Tần Chỉ Nghi lo lắng nhìn anh, chỉ hướng nhà vệ sinh cho anh.
"Được, đàn... vợ." Trần Bạch Quả kịp thời sửa miệng rồi nhìn Dụ Hách Đình một cái theo bản năng.
Dụ Hách Đình đang ngồi trên sofa, ống quần quân phục được cắt thẳng thớm hơi rụt lên trên một đoạn, tạo ra hai nếp cong ở chỗ đầu gối. Hắn nhàn nhạt liếc mắt nhìn về phía Trần Bạch Quả một cái, trông không hề thân thiện chút nào.
Trần Bạch Quả vô thức đứng nghiêm người, chỉ thiếu nước cúi người xuống chào một cái thôi, anh chạy cùng tay cùng chân về phía nhà vệ sinh.
Sau lưng vang lên tiếng nói tinh nghịch của Tần Chỉ Nghi: "Ba ơi, ba doạ anh ấy sợ rồi kia."
"Phù..." Trần Bạch Quả đứng trước gương, nới lỏng cà vạt ra thở phào một hơi. Sau đó anh vặn vòi nước ra vốc nước lạnh tát lên trên mặt.
Rửa mấy lần liên tục Trần Bạch Quả mới cảm thấy độ nóng nhớp nháp trên người mình hạ xuống một chút. Anh chống hai tay trước bồn rửa tay, giương mắt lên nhìn bản thân trong gương.
Vài giọt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hien-sao-lai-thanh-the-nay/3570993/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.