An bị nhốt một ngày một đêm.
Bốn bức tường đá lạnh lẽo bao quanh chỉ nhìn được bên ngoài thông qua cửa sổ nho nhỏ từ cửa ra vào.
Tuy được cho ăn uống nhưng cái giá rét lập đông cùng hơi lạnh từ đất bốc lên làm thân thể suy dinh dưỡng của An bị quá tải.
Trải qua cú sốc vừa rồi, cậu chẳng thừa sức nghĩ được gì nữa...
Lạch cạch lạch cạch.
Tiếng xích và ổ khóa đập vào nhau ngoài cửa. An tựa đầu bên góc tường không buồn mở mắt.
Binh lính nhìn nhau: "Không phải là chết rồi chứ?"
Một tên rút kiếm bên hông chọt chọt người cậu. Thấy lông mi An lay động tên kia liền quay đầu với người còn lại, "Còn sống. Mang nó đi."
Hai tên trái phải lôi An xềnh xệch ra khỏi nhà giam. Tới nơi liền ấn người quỳ xuống sàn.
"Người đã tới rồi, thưa ngài."
Phelan đã khỏe, thể chất Alpha luôn tốt như vậy. Duy chỉ có khóe môi ứa máu là chưa lành, làn da trắng nõn càng làm vết thương thêm nổi bật.
Bàn tay thon dài gõ gõ lên thành ghế, hắn tựa người bễ nghễ soi xét đứa trẻ đang run cầm cập vì lạnh.
Cuối cùng là Phelan mở lời trước: "Mục đích của ngươi là gì?"
An trừng mắt nhìn Phelan: "Chẳng phải anh đã điều tra hết rồi à?"
Với thế lực của Walter ở Dellingr vài chuyện cỏn con chẳng lẽ lại tra không ra?
Phelan cố săm soi biểu cảm của người đối diện "Ngươi không phải người của nhà Patrick?"
"Không. Tôi đến đây để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-nho-ngay-ngay-tim-cach-chay-tron/2554907/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.