An có một đêm ngủ no giấc, không giật mình tỉnh giữa đêm hay trằn trọc như ngày thường.
Mặt An vùi vào chăn, mùi nước xả vải cùng mùi hoa thanh ngọt làm cơ thể cậu lâng lâng khó tả.
Khi nào có nhiều tiền phải sắm một chiếc giường như này mới được.
Xa xa có tiếng nói văng vẳng xa xa mơ mơ hồ hồ bên tai.
"Ngài... không được... nên gọi... Walter..."
An dần mở mắt, thính lực trở lại hoạt động, "Mau gọi cậu ta dậy nhân lúc ngài Walter không ở đây. Nhanh lên trước khi tiểu công tước nhìn thấy."
Là Adam, người quản gia luôn càm ràm càu nhàu cậu. Qua giọng nói có thể dễ dàng nhận ra sự khẩn trương cùng sốt ruột. An dụi mắt nhìn tâm chăn bông trên người giật mình nhận ra cậu đang ở trên giường Phelan, ngước mắt đã thấy Adam nhăn mặt nhíu mày nhìn cậu đầy trách cứ.
"..."
"Mấy người làm gì ở đây?"
Phelan bước vào, dáng người cao ráo vượt trội vận bộ quần áo có phần trang trọng nhằm để chào mừng tiểu Công tước hôm nay trở về, mái tóc nâu sẫm cũng được vuốt lên để lộ vầng trán tinh anh. Trong ngoài đều toát lên chữ đẹp trai.
Lùi xuống phía sau, Adam khó xử đáp: "Ngài Walter, tên người hầu này dám leo lên giường chủ nhân nằm, đây là không phải phép. Hơi nữa, chuyện này để người ngoài biết được sẽ dị nghị."
Chưa có tiền nào người hầu được phép ngủ trong phòng chủ nhân huống chi là trên giường, trong thế giới mà tồn tại nhiều loại giới tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-nho-ngay-ngay-tim-cach-chay-tron/2554898/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.