Dùng xong bữa tối, các chủ nhân đến nhà kính trồng hoa uống trà.
Nhà kính trồng hoa được trang hoàng vô cùng xa hoa, dát phủ trên những bức tường là lớp vải nhung tô điểm màu tím nhạt và điểm xuyết những đoá hoa nhỏ màu vàng.
Ghế ngồi lớn nhỏ khác nhau, hình dạng khác nhau, xếp đặt tự do. Có ghế dài với tay vịn khéo léo, và ghế nhỏ tròn. Một chiếc đàn dương cầm màu đen đặt bên cửa sổ, còn có một giá sách cao lớn. Khách khứa ngồi tốp năm tốp ba cùng một chỗ, những người phụ nữ phe phẩy quạt thấp giọng nói chuyện với nhau, những người đàn ông cao giọng đàm luận, lớn tiếng oán giận chính trị, bụng đầy bực tức.
Quản gia gật gật đầu với tôi, tôi đi theo ông ta rời khỏi phòng khách nhỏ, công việc bên trong đã không cần quá nhiều người.
“Đêm nay cậu làm tốt lắm.”
Quản gia vừa lòng nói.
“Ngài quá khen.” Tôi nói.
“Claudia bị gãy chân, trong thời gian này cậu có thể thay thế cậu ta. Nếu làm việc tốt, tôi sẽ nói với chủ nhân tăng chức cho cậu làm người hầu cao cấp, cố gắng cho tốt.” Ông vỗ vỗ bả vai tôi.
Tôi hơi có chút giật mình, không hề nghĩ tới chuyện này.
Quản gia vừa đi vừa bực bội. “Tôi lại còn phải tìm một người hầu cấp thấp đến thay thế vị trí của cậu. Từ nông thôn không thể tìm ra được người hầu tốt, còn phải huấn luyện thêm nữa.”
Tôi đi theo ông giữa hành lang trống trải.
“Cậu cảm thấy vị Nam tước đó thế nào?” Ông bỗng nhiên mở miệng hỏi ý kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-quy-ong/8874/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.