Sáng sớm, một tiếng chuông vang lên từ phòng ngài Nam tước. Tôi nhanh chóng rời khỏi bàn ăn, pha một bình hồng trà ấm áp rồi mang đến phòng ngủ Nam tước ở lầu hai.
Bình thường Nam tước sẽ uống một ly trà trước khi xuống giường, sau khi hắn rời giường thì tôi sẽ hầu hạ hắn mặc quần áo.
Đây thật sự là một quá trình xấu hổ, Billy nói cho tôi biết, ngoại trừ áo khoác, Nam tước không hề yêu cầu người khác hầu hạ hắn thay quần áo. Nhưng mà hiện tại, Nam tước đã cởi áo khoác, trần như nhộng đứng trước mặt tôi.
Tôi còn nhớ lần đầu tiên hầu hạ hắn như vậy, hắn đột nhiên hỏi tôi. “Cậu có thấy không?”
Tôi đỏ mặt, cầm quần áo sững sờ tại chỗ, đây là hỏi cái gì? Nhìn thấy cái gì? Hắn muốn cho tôi xem cái gì?
Cũng có lẽ mặt tôi đỏ rất rõ ràng, một lát sau mặt Nam tước cũng đỏ bừng, hắn ho khan một tiếng rồi nói. “Không… À… Cậu có thấy lưng của tôi không?”
Lúc này tôi mới ý thức được, Nam tước hỏi tôi về chiếc lưng còng của hắn.
Nam tước là một người trẻ tuổi cao ráo, đáng tiếc sống lưng hắn bị còng, không quá mức nghiêm trọng nhưng vừa nhìn cũng có thể nhận ra ngay. Vẻ ngoài xinh đẹp có vai trò rất quan trọng trong xã hội quý tộc, bề ngoài của Nam tước chắc chắn khiến hắn bị xem thường và khinh bỉ rất nhiều.
Tôi không biết vì sao Nam tước lại bỗng nhiên hỏi tôi như vậy, bởi vì kiếp trước hắn chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-quy-ong/2314542/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.