Người Yêu Lòng Dạ Hẹp Hòi (2)
“Tử tước… Ngài đứng đây làm gì vậy?”
“Cô ta là ai?” Hắn hỏi tôi.
“Là Betty, trước đây làm đầu bếp nữ trong trang viên. Cô ấy vừa mới đi ngang qua, cho nên tới thăm em.” Tôi nói.
Oscar nhìn tôi trong chốc lát, bỗng nhiên nói: “Cô ta nhất định rất thích em.”
Tôi bất đắc dĩ cười, nói đùa với hắn: “Đương nhiên, mọi người phụ nữ đều thích em, ngài không phải đã sớm biết sao?”
Hắn không thèm phân cao thấp với tôi như thường ngày, không nói gì lại bỗng nhiên bỏ đi.
Hắn cưỡi ngựa trong rừng nguyên một buổi sáng, lúc trở về lạnh đến mức lỗ tai đỏ hết cả lên.
Sau đó hắn liền vào phòng làm việc, ở bên trong một mình kéo đàn violin.
Đã rất lâu rồi Tử tước không kéo violin, tôi không biết hắn vì sao lại phiền lòng.
Nếu chỉ là bởi vì tôi nói chuyện hai câu với một cô gái trẻ, vậy thì quá kỳ quái. Tôi bình thường cũng hay nói chuyện phiếm với các người hầu nữ trong trang viên, hắn tuy rằng sẽ nói vài ba câu chua lét, nhưng cũng chỉ là như vậy.
Tôi đẩy cửa phòng làm việc đi vào, người đang đưa lưng về phía tôi kéo đàn liền dừng động tác, đặt đàn violin vào hộp, đậy nắp lại, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve những hoa văn tinh tế trên hộp đàn.
“Ngài đang phiền não chuyện gì sao?” Tôi hỏi hắn.
“Tôi không có gì phiền não cả.” Hắn mạnh mẽ nói.
“Vậy tại sao lại một mình kéo đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-quy-ong/2314413/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.