Ư...
Mạnh Cường bị cắn đau đến muốn rơi nước mắt. Không biết lấy hết sức can đảm ở đâu. Cậu vùng khỏi sự kiềm cập của Hiểu Vương sau đó thở hổn hển muốn chạy khỏi phòng.
Nhưng vừa mới chạy ra trước cửa thì đã bị một lực mạnh kéo ngược lại. Sau đó hắn đẩy cậu đập thẳng vào vách tường.
- Hiểu...Hiểu Vương tỉnh lại đi! T-Tôi là Mạnh Cường...
Chưa kịp dứt lời Hiểu Vương lại cúi xuống cắn lên cổ cậu. Lần này thậm chí còn mạnh bạo hơn lúc nãy. Tay chân Mạnh Cường cũng vì vậy mà rụng rời. Cả cơ thể mất hết sức lực chống cự. Mắt của cậu lúc này đã nhòa đi. Tiêu cự trước mắt cũng không thấy rõ. Mặc cho Hiểu Vương thõa mãn hút máu của chính mình...
...............
Đến khi Mạnh Cường tỉnh dậy đã là chuyện của ba ngày sau. Ông nội Hiểu vốn muốn xóa đi ký ức lúc đó của cậu nhưng lại không thể xóa được. Do đó chỉ có thể cấm cửa Hiểu Vương, không cho hắn lại gần cậu nửa bước.
Cũng may bác quản gia phát hiện thấy giọng nói Hiểu Vương kỳ lạ nên báo cho Hiểu Trần biết. Nếu không bọn họ sẽ không tới kịp. Mạnh Cường có lẽ cũng sẽ rơi vào trạng thái nguy kịch.
Khi bác sĩ gia đình đến khám cho Hiểu Vương, ông nội Hiểu liền được một trận tá hỏa. Trong người của hắn thế mà lại có chất kích thích ma cà rồng. Mà chất kích thích này sẽ phát tát hoàn toàn khi hút máu của thánh nữ. Do đó ông liền không khỏi sốt sắn vì sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877909/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.