Thật ra....cũng khá lâu rồi, tôi luôn mơ thấy một cơn ác mộng. Nó...nó cứ lặp đi lặp lại. Thật sự....thật sự rất chân thật....
Y run rẩy nhìn gã khẽ nói khiến Hiểu Tâm như hiểu ra gì đó. Gã không biết làm gì lúc này sau đó nhớ tới mấy bộ phim tình cảm anh hai hay coi của A Vương đóng liền bắt chước làm theo.
Không nói nhiều lời liền đưa tay kéo y vào lòng ôm chặt. Sau đó một tay khẽ đặt lên lưng Mạnh Hạo xoa nhẹ.
- Tôi...tôi...
Nhận được cái ôm bất ngờ. Mạnh Hạo cảm thấy bất ngờ. Nhưng sau đó liền không nhịn được mà áp mặt vào lòng gã. Thật sự rất ấm áp. Cứ như vòng tay của anh hai vậy.
- Nếu được...thì cậu nên nói cho anh mình nghe. Có lẽ như vây sẽ ổn thõa hơn.
Hiểu Tâm nhàn nhạt nói. Dẫu sao gã cũng không phải kẻ nói năng hợp lời. Cũng chẳng hợp mở miệng an ủi người khác. Vì thế nên để cậu làm sẽ tốt hơn.
- Cảm....cảm ơn...
Mạnh Hạo hít một hơi thật sâu. Sau đó thoát khỏi vòng tay gã mỉm cười.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không mà trong lòng Hiểu Tâm dường như có chút mất mát. Chắc là...gã nghĩ nhiều nhỉ?
- Ổn rồi thì vào trong thôi! Lần này đừng có cách xa tôi quá.
Hiểu Tâm đút hai tay vào túi quần rồi nói. Sau đó đi trước y vài bước. Nhưng đi rất chậm để giữ khoảng cách y không quá xa mình.
Có lẽ Hiểu Tâm không biết. Hạt mầm nhỏ trong lòng bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877866/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.