Sau này thằng ranh đó có làm gì cháu thì cứ đấm cho nó vài cái không cần nương tay đâu!
Ông hậm hực nhìn thằng cháu bỏ đi không thèm nói lời nào với mình. Kêu mẹ nó nhét nó vô lại đi. Ông không muốn nhận cháu!
Sau đó lại nhìn cậu vẫn còn ngây ngốc thì khẽ thở dài nói.
- À...dạ..
Cậu nghệch mặt ra nhưng vẫn đáp lại ông một tiếng. Ừ thì, chắc là Hiểu Vương là con ghẻ ha! Có khi bị nhặt ở chỗ ất ơ nào đó cũng không chừng. Đáng thương nhỉ?
- Ừm, ông đi trước đây, cũng khuya rồi cháu ngủ đi! À mà cháu muốn quay về phòng cũng được, mặc xác cái thằng kia!
Ông nội Hiểu nói xong liền đóng cửa lại. Ở đây là chỗ an toàn nhất. Đám người kia sẽ không ngu ngốc mà đến đây gây chuyện.
Đợi đến khi ông rời đi, Mạnh Cường mới ngáp lấy một cái. Cậu khẽ dụi dụi mắt, sau đó nằm ịch một cái xuống giường. Thôi đi, cậu buồn ngủ quá...nãy giờ coi phim mắt cũng khá mỏi. Ngủ ở đâu cũng không quan trọng.
Thế là Mạnh Cường an giấc trên chiếc giường yêu quý của Hiểu Vương mặc kệ tên nào đó đang bị ông nội giáo huấn cho một trận.
.............
- Hay là ngủ ở đây luôn đi!
Mạnh Hạo nằm bên cạnh Hiểu Tâm đưa ra đề nghị. Ở đây thoải mái quá! Muốn đánh một giấc ghê vậy á! Dù sao về có khi anh hai cũng không ngủ chung với y. Vậy thì cứ thả mình theo thiên nhiên thôi!
- Cò nhà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877857/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.