Lần đó cũng là do thánh nữ nên mọi chuyện mới tồi tệ như vậy! Cô ta đền mạng cũng là việc nên làm!
Một người khác khoanh tay trắng trợn nói. Lời này nói ra đủ nhận lại trăm ngàn chán ghét từ phía bọn người của Hiểu Trần.
- Do thánh nữ? Các người không tham lam thì sẽ ra cớ sự vậy à? Nói chuyện có não xíu đi!
Người lên tiếng là Ngô Thất. Cả đời ông chán ghét nhất là loại này. Quả nhiên dù là tộc nào thì cũng luôn có lũ sâu bọ thấp kém.
- Ngô Thất ăn nói cho đúng lẽ. Chúng tôi dù sao cũng là bậc trưởng bối của cậu!
- Trưởng bối? Các người xứng? Ngô Thất tôi không rãnh nhận cái loại trưởng bối như vậy!
- NGÔ THẤT!!
- Tóm lại bây giờ các người muốn tôi giao ra hậu duệ thánh nữ?
Hiểu Trần cắt ngang cuộc cải vã. Ông muốn kết thúc nhanh một chút rồi còn dốc sức tìm kiếm Mạnh Cường. Ở đây với đám trưởng lão này thật sự khiến người ta buồn nôn.
- Phải! Đó là cách tốt nhất hiện nay! Nếu giao ra hậu duệ của thánh nữ hai bên tộc vẫn có thể giữ mối quan hệ như thường. Nếu không thì ông cứ tự hiểu.
Mấy người đó còn tưởng Hiểu Trần vốn đã lung lay liền đắc ý cong miệng cười. Ha, tốt đẹp thế nào thì cũng sẽ vì lợi ích của mình thôi. Hiểu Trần kia cũng không ngoại lệ. Vậy mà cái gì chăm sóc, nuôi dưỡng? Toàn bộ điều là giả tạo!
Cứ tưởng sẽ nhận được một câu trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877796/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.