Nghe thấy lời anh cả. Lang Kiều Mộng nuốt một ngụm nước bọt, mặt mày cô ta vẫn không có chút huyết sắc nào. Lang Kiều Mộng cắn môi, cô ta ngập ngừng nhìn cả hai người rồi nói tiếp.
- Ông ta chưa từng kêu tôi làm hại Mạnh Cường nhưng mà...nhưng mà vì cậu ta mà tôi phải trải qua những chuyện đó....vì thế...vì thế...
Càng nói cô ta càng siết chặt chăn trên người. Rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả vậy mà cớ gì là bị đối xử như vậy? Cô ta cũng chỉ sai một đám người dạy dỗ Mạnh Cường thôi nhưng không phải cậu ta vẫn ổn hay sao? Vậy thì cớ gì cô ta lại phải trải qua những chuyện khốn kiếp đó?
Vì thế Lang Kiều Mộng hận! Hận vì sao Mạnh Cường lại có thể chèn ép cô ta đến vậy! Và trong một phút bồng bột thiếu lý trí. Cô ta đã không ngừng ngại mà muốn kết liễu cậu. Nhưng không ngờ một kẻ nào đó bất chợt xuất hiện không những cứu đi Mạnh Cường mà còn đâm cô ta một nhát xém chút là khiến cô ta đã không toàn mạng.
- Cô hận Mạnh Cường? Em ấy vốn không làm gì cô cả? Tất cả lo do cô tự làm tự chịu!
Hiểu Vương trào phúng nói. Hắn lúc đó vốn đã nhân từ lắm rồi. Chỉ bảo ba của cô ta dạy dỗ cô ta lại. Kế đó liền không ngó ngàng gì đó người họ Lang này. Chuyện cô ta bị Triệu Quốc Khải nhắm trúng rõ ràng không liên can đến Mạnh Cường. Vậy mà cô ta lại không phân rõ trắng đen mù quáng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877785/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.