Nói xong lời cần nói, Triệu Quốc Khải cũng không tính ở lại. Gã ta còn việc phải làm. Gã ta phải sớm đem Mạnh Hạo về đây. Đến lúc đó thánh nữ của gã. Thiên thần của gã mới có thể trở về sống bên cạnh gã mãi mãi.
Cạch!
Cánh cửa đóng lại. Triệu Quốc Khải vừa rời đi thì một thân ảnh đã xuất hiện.
Triệu Kha nhìn theo bóng lưng gã ta. Trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi niềm chua xót...đã lâu rồi...rất lâu rồi nhưng ngài ấy vẫn chưa quên được người đó...
Trong lòng Triệu Kha lúc này chua xót không thôi. Cớ sao cậu ta ở bên gã đã rất lâu rồi vậy mà Triệu Quốc Khải chưa từng quay đầu nhìn cậu ta lấy một lần? Cậu ta ngỡ thời gian sẽ xóa nhòa và chứng minh tất cả. Nhưng mà cậu ta thất bại rồi...khoảng thời gian bên cạnh Triệu Quốc Khải có lâu đến đâu cũng không bằng tình cảm của gã ta dành cho thánh nữ...
Triệu Kha ganh ghét với thánh nữ thậm chí căm ghét thánh nữ nhưng mà...đối với Mạnh Cường và Mạnh Hạo cảm xúc đó không phải đến mức như vây. Cậu ta từng nghĩ chỉ cần hai người chết đi thì Triệu Quốc Khải sẽ thoát khỏi bóng ma trong lòng do đó lần kia liền hồ đồ mà ra tay với Mạnh Hạo. Nhưng mà...sau lần đó cậu ta hiểu rõ gã ta vốn dĩ chỉ xem bản thân cậu ta là một công cụ...
Dẫu vậy...dẫu vậy Triệu Kha vẫn không thể buông bỏ Triệu Quốc Khải. Cái tên đó vốn đã khắc sâu vào tâm trí cậu ta không thể dứt. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877779/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.