Mơ màng tỉnh dậy, Nguyên Nhược giật nảy mình khi thấy khuôn mặt của Đình Phong ngay bên cạnh rồi chượt nhớ lại chuyện hôm qua. Người con trai lạnh lùng kiêu ngạo ấy đang nằm cạnh cô, hít thở đều đặn, lông mày hơi nhíu nhíu lại tưởng chứng như tỏng giấc mơ cũng không được thoải mái.
Cô đưa tay dãn hai bên lông mày ra. Đình Phong “ư..” nhẹ một tiếng, trở mình quay sang bên kia. Nguyên Nhược khẽ mỉm cười, mặc tạm chiếc áo phông vào rồi nhẹ nhàng đi vào nhà tắm. Dòng nước mát lạnh từ chiếc vòi hoa sen cứ chảy trên người cô, xua tan bớt đi những lo lắng sau ‘đêm đầu tiên’.
Bước ra ngoài, Nguyên Nhược đã thấy Đình Phong tỉnh dậy. Nhìn vẻ mặt không có chút gì là ngạc nhiên của anh cô biết anh vẫn còn nhớ tất cả những chuyện xảy ra đêm qua. Nguyên Nhược bước đến ngồi cạnh anh, cười nói:
_ Anh đi tắm đi rồi chúng ta cùng trở về biệt thự.
Đình Phong gật gật đầu, rồi bước vào phòng tắm. Nguyên Nhược thở hắt ra, thực ra cô không nghĩ là mình có thể đối mặt với anh một cách bình thản đến vậy.
Cô gấp lại chăn gối, xong xuôi, ánh mắt cô dừng lại ở vệt đỏ nằm trên chiếc ga giường trắng tinh. Đó là… bằng chứng của cái mà cô đã trao cho anh. Lấy chiếc khăn lau bàn, cô di di trên vệt đỏ đó, dường như là cô đang cố lau cho nó sạch đi. Đúng lúc đó, Đình Phong bước ra từ nhà tắm, nhìn cô chằm chằm, rồi anh kéo tay cô, nói:
_
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-4-hoang-tu/1887216/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.